Trên con đường khuya ko một bóng người, chỉ con mình tôi trên chiếc xe martin đang chạy như bay về nhà, vừa đi dự tiệc chia tay với mấy đứa bạn thi chuyển cấp từ lớp 9 lên lớp 10, có làm vài chai với anh em nên tay lái ko được vững, con mắt cứ cay cay bị gió thỏi vào, cả người uể ngoài vì bùn ngủ nên ko biết mình đang chạy đi đâu. Xe đang ngon chớn tự nhiên cán lên cục đá té một cú ngoạn ngục, cú té làm tôi tỉnh người, đứng dậy dựng xe lên rồi phủi bụi quần áo, khung cảnh nơi này cứ quen quen, tôi nhận ra vừa té trước cửa nhà, cũng may có cục đá thôi thì ko bít chạy về đâu. Mở cửa rồi dẫn xe vô nhà, cởi áo ra chạy ngay vào phòng tắm, cả người vẫn còn ê ê ẩm ẩm vì cú té lúc nãy, nước từ vòi chảy ra mát lạnh làm xua tan tất cả, tự nhiên có một cảm giác như có ai đang nhìn từ phía sau như muốn ăn tươi nuốt sống, xoay qua xoay lại mấy lần vẫn ko thấy ai. Chụp cái khăn lau mình rồi vắt lên cổ mặc quần đùi ra ngoài đánh răng. Cái cảm giác đó cứ như muốn bám theo tôi, tôi nhìn vào gương ko thấy ai phía sau mình, mặc kệ vì đang bùn ngủ, khum đầu xuống đánh răng chợt cái cảm giác đó đến gần hơn. Như một ngón tay rờ nhẹ từ vai xuống lưng tôi làm lạnh xương sống, rợn tốc gáy tôi chợt quay lại nhưng ko thấy ai, lúc đầu tôi nghĩ khi tắm lau chưa khô nên nước từ tóc chảy xuống tạo ra cảm giác lúc nãy tôi lấy khăn lau lại lần nữa rồi tiếp tục đánh răng, nhưng cái cảm giác đó lại xuất hiện lần nữa, tôi quay qua nhưng lại ko thấy ai cả, tôi bắt đầu cảm thấy sợ, những suy nghĩ bắt đầu hiện ra trong đầu tôi, súc miệng lẹ rồi tắt đèn ra ngoài. Cầm lấy cái đèn pin đi lên lầu(cầu thang ko có đèn), rọi đèn quanh nhà kiểm tra lần nữa, tôi quay lên thật ghê rợn, tôi bắt đầu cảm thấy sợ thật sự, khi rọi đèn lên lầu ko còn thấy ánh sáng của đèn nữa, lúc đầu tôi tưởng đèn bị mát nhưng ko phải, khi tôi rọi qua khỏi chỗ đó nó vẫn sáng bình thường, như có một bóng đen vô hình che khuất nó. Cả người tôi đầy mồ hôi, thu hết can đảm, nắm chặt tay lại, nghiến răng chạy qua khỏi chỗ đó nhưng khi vừa qua chỗ đó thì cả xương sống tôi lạnh toát, giật mình chạy một mạch vào phòng đóng cửa lại, nhảy ngay vào giường thở như chưa bao giờ được thở, tôi lấy mền đấp kính người, sau những chuyện vừa xảy ra tôi biết đêm nay thế nào cũng ko ngủ được. Khi nằm đc một hồi lâu đang thiu thiu ngủ thì tiếng cửa mở két.. kéttt... làm tôi giật mình, đi ra khỏi giường đóng cửa lại, nó lại mở ra lần nữa làm tôi hoảng sợ thật sự, cả người như bị đóng băng ko cử động đc tôi đành nằm bất lực, cánh cửa lúc này như đã mở rộng ra, một thứ vô hình nhảy xổ vào người tôi, bằng sức sống mãnh liệt tôi quơ tay xoay người đẩy ra, cái bàn để kế bên giường chợt đổ hết những món đồ xuống như có thứ gì to lớn ngã lên, nhưng tôi không thấy đc. Sức sống dân trào tôi đá tung cánh cửa, chạy thẳng xuống dưới lấy chìa khóa mở cửa rồi dẫn xe ra đóng cửa lại khóa chặt, mặc quần đùi áo thun trắng trên chiếc xe martin chạy thẳng lại nhà thằng bạn xin ngủ qua đêm, may mà ban đêm ko có con gái nếu ko thì độn thổ, suốt đời thật ko dám wên cái buổi tiệc hum nay, cái đêm quái quỷ này [/b][b][/color][/color]